Bức thư gửi chính mình mười năm sau

Your Story Aug 20, 2021

Chào cậu - cũng là tôi của mười năm sau!

Thầm mong mười năm sau, cậu sẽ vẫn nhớ về bức thư của cô gái tuổi đôi mươi trong cậu đã viết vào một chiều lộng gió khuấy động cả nỗi lòng. Tôi gửi đến cho cậu đôi dòng này không phải để gợi lại những hoài bão xa xỉ năm nào, cũng không gọi tên quá nhiều chấp niệm cũ kỹ còn vướng lại tâm can. Thứ duy nhất tôi trông đợi là sau khi đọc, cậu vẫn trân trọng khi nhớ về những năm tháng trước kia nhưng cũng đừng quên nỗ lực tiếp bước ở hiện tại.

Mười năm trước, cậu còn nhớ cậu là ai không?

Cậu là cô gái có nội tâm đối lập đến mức đôi lúc muốn chối bỏ cả chính mình. Ở trước bão giông, cậu luôn che ô cho người khác. Về lại trời quang, cậu mãi "ướt" lòng dù đã tạnh mưa. Bên ngoài kia, cậu huyên náo cả chốn nhân gian. Trong góc phòng, cậu hoài trầm mình lặng thinh. Ở trước bình mình, cậu là liều thuốc an thần cho họ. Về lại màn đêm, cậu tự trở thành chiếc khăn thấm đẫm nước mắt cho mình. Bao lần cậu không hiểu nổi bản thân để rồi phủ nhận tất cả những gì thuộc về cậu. Dù cậu biết thật không đáng chút nào cả!

Cậu là cô gái tràn đầy thực tế pha lẫn không ít mộng mơ. Cậu thích ngao du khắp nơi nhưng cũng thích ẩn náu trong thế giới riêng của mình. Cậu muốn lắng nghe người đời nhưng cũng muốn giấu kín mọi tâm tư tận đáy lòng. Cậu gửi trọn ký ức về "chuyện xưa chốn cũ" đã qua theo áng văn vần thơ dạt dào, theo cả những bức ảnh đã ngả màu. Cậu gửi luôn cả tâm tình, suy tư sâu thẳm trong cậu vào đó và vào cả cánh thư nhuốm màu thời gian này!

Mười năm sau, cậu đã biết cậu là ai chưa?

Đi qua hết mười năm rồi, liệu cậu đã tìm thấy được một tâm hồn nào đồng điệu với cậu chưa? Nếu chưa thì cậu có tìm về được đúng bản ngã cậu không, cậu đã toàn tâm toàn ý bao dung và thương cảm cho nó chứ? Thật ra cậu vẫn là cô gái năm ấy thôi! Chỉ là cậu được Thượng đế ban tặng một tâm hồn thuần khiết, mong manh giữa thế thái nhân tình này. Nhân sinh rộng lớn mênh mông đâu dễ tìm thấy được những tâm hồn đồng điệu với nhau. Hi vọng cậu sẽ gặp được một tâm hồn kết nối trọn vẹn cho riêng mình. Cũng chỉ là cậu nhất tâm chọn đối đãi dịu dàng với tất cả sau những năm tháng không dịu dàng cậu đã trải qua dù không phải ai cũng hiểu được sự dịu dàng đó để đôi lúc cậu đành chịu thiệt thòi nhiều một tí. Thầm mong đến nay, sự dịu dàng của cậu đã được trân quý, chí ít là bản thân chúng ta sẽ là người trân quý đầu tiên nhỉ? Ước gì nhân gian này đối đãi ôn nhu với nhau hơn chút, nhắm mắt vẫn thấy ấm trong tim. Nếu cậu vẫn còn lạnh lẽo nơi cõi lòng, cứ dành tặng chính cậu một cái ôm, một lời ủi an và một đời yêu thương. Vì cậu xứng đáng mà!

Cậu còn giữ lại những áng văn, vần thơ đong đầy xúc cảm xuân thì của cậu sau từng ấy năm không? Mỗi khi đọc chúng, trong cậu có sống lại hồi ức tuổi đôi mươi không? Cậu còn cất kĩ những bức ảnh phủ kín dấu chân nhỏ bé của cậu trong hành trình ngàn dặm này không? Mỗi khi xem chúng, trong cậu còn lưu luyến một hoài niệm chưa tỏ nào không? Ước gì chuyện xưa hóa thành tro bụi, mỉm cười thổi nhẹ một cái bay đi mất. Mau đem chuyện xưa cất một góc đi, thi thoảng có thể lấy ra ngẫm lại nhưng đừng mắc kẹt mãi trong nó nhé! Nếu tôi năm đó cũng thế thì chẳng có chúng ta ngày hôm nay, một tôi ở tuổi 30...

Mười năm sau, tôi - cậu - chúng ta vẫn sẽ có nhau!

Cậu này, mười năm rồi chắc chúng ta vẫn giữ trọn bên mình nguyện ý về một cuộc sống an bình ở kiếp này. Bên ngoài đủ kiên cường vượt phong ba, về đến nhà vẫn được là cô gái bé nhỏ như năm nào. Cậu đã đạt được nguyện ý này chưa? Dù rồi hay chưa cũng chẳng sao, tôi sẽ mãi đồng hành với cậu thể thực hiện nó, cậu đừng quên cậu mãi còn tôi kề bên. Tôi vô cùng cảm kích sự nỗ lực mười năm của cậu để giữ trọn tôi - cậu - chúng ta thật vẹn nguyên và tốt đẹp như thuở ban đầu.

Thương chúc tôi ở hiện tại - cậu của 10 năm sau - chúng ta kiếp này sẽ cùng an bình dưới một mái nhà!


Ghé vào tâm sự với mình nha:‌‌

꧁ Hoa tuyết giữa mùa hạ ꧂

Tags

Hoa tuyết giữa mùa hạ

Xin chào, tôi ở đây lắng nghe câu chuyện của các bạn và của chính bản thân để viết lên câu chuyện của tất cả chúng mình.